Sat. Dec 2nd, 2023

 

LÃO MÓC

Dẫn nhập: Mới đây, Nam Lộc mà Nguyễn Thanh Tú gọi là “Lộc Cát-sê” có viết bài cà khịa Nguyễn Đình Thắng của Boat People SOS về chuyện “kinh doanh người tỵ nạn để làm giàu phi pháp”; nhưng không dám trả lời bài viết “Lợi dụng lòng nhân đạo giả, từ thiện vờ để làm giàu phi pháp là một tội ác” vì những bằng chứng đã đưa ra là sự thật.

Chúng tôi cho đăng lại bài viết này để mọi người thấy rõ mặt thật của NAM LỘC và VŨ VĂN LỘC.

Nam Lộc, theo cách gọi của Nguyễn Thanh Tú là “Lộc cát-sê” và Vũ Văn Lộc, theo cách gọi của Lão Móc là “Lộc Nghĩa Địa” vì ông này đã từng viết thư xin xỏ cựu Thủ Tướng VC Nguyễn Tấn Dũng xin trùng tu Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa có viết hai bài viết khiến nhiều người trên diễn đàn điện tử xúm vào mà chửi te tua. “Lộc cát-sê” viết bài “Trời cao có mắt” và “Lộc Nghĩa Địa” viết bài “Chuyện Voice đưa người qua đại dương”.

images.jpeg

-TỪ CHỮ NGHĨA CỦA ÔNG NAM LỘC

Trong hai tháng 3, 4 năm 2019, ông MC Nam Lộc đã cùng Trịnh Hội của tổ chức VOICE đã tổ chức gây quỹ nói là để giúp người Việt tỵ nạn tại Thái Lan đến định cư tại Canada. Theo tố cáo công khai của anh Nguyễn Thanh Tú thì việc làm của ông Nam Lộc và Trịnh Hội có

những vi phạm và anh NTT đã có báo cáo cho cơ quan Di Trú của Canada. Chuyện ca hát gây quỹ trở nên rùm beng khi bác sĩ Trần Văn Tích, cựu Chủ Tịch Liên Hội Người Việt Đức Quốc lên tiếng về những việc làm sai của bác sĩ Hoàng Thị Mỹ Lâm, Chủ Tịch đương nhiệm Liên Hội Người Việt Đức Quốc trong việc tiếp tay với Nam Lộc, Trịnh Hội tổ chức bốn buổi ca hát gây quỹ.

Theo bài viết “Chữ nghĩa của ông Nam Lộc…”, nhà báo Hữu Nguyên đã trình bày lại các emails mà ông Nam Lộc đã viết và gửi đi trong đó có email do ông Nam Lộc viết, có nội dung như sau: “Thật không thể tưởng tượng được, chỉ là những tỵ hiềm nhỏ nhoi và cá nhân mà BS Trần Văn Tích “méc bu” thằng Việt Cộng hồi chánh giả, vô tư cách, ở tuốt tận bên Úc để hãm hại những người cùng chiến tuyến, cùng sinh hoạt với mình bao lâu nay trên mảnh đất Tây Đức tự do. Thật kinh hoàng và kinh tởm!!! Nam Lộc”.

Trong một bài viết, tôi – Lão Móc – có viết: “Dù sao, bác sĩ Trần Văn Tích cũng còn may vì ông Nam Lộc chỉ gửi email cho phe nhóm của ông ta”; bởi vì tôi biết trước đó ông Nam Lộc đã công khai viết về cựu Đai Tá QLVNCH Trần Doãn Thường như sau:

“Ông “đại tá” Thomas Trần tức Trần Doãn Thường hiện đang ngồi trên xe lăn và đang nằm chờ chết ở Pasadena” và: “Tôi chửi Trần Doãn Thường, Thomas Trần là thằng chó đẻ hồ đồ”.

Nhà thơ Ngô Minh Hằng đã công khai viết gửi ông Nam Lộc một bức thơ về việc này, mọi người đều thấy rõ những lời mắng mỏ “chó đẻ hồ đồ” mà ông Nam Lộc đã mắng ông cố Đại Tá Trần Doãn Thường đều quay lại chính bản thân ông Nam Lộc vì ông Đại Tá Trần Doãn Thường dù cao tuổi vẫn còn sống mạnh khoẻ, chớ không “nằm xe lăn, chờ chết – như ông Nam Lộc “đã bịa điều, đặt chuyện” ..

Qua bài viết “Chữ nghĩa của ông Nam Lộc…” của nhà báo Hữu Nguyên, mọi người đều nhìn rõ tư cách và nhân cách của ông Nam Lộc. Ông Nam Lộc đã không “thận trọng” cũng như không “tự trọng”

-ĐẾN CHỮ NGHĨA CỦA ÔNG VŨ VĂN LỘC

Nếu ở Úc có bác sĩ Nguyễn Mạnh Tiến, cựu Chủ Tịch Cộng Đồng Người Việt Tự Do Úc Châu “xưng tụng ông Nam Lộc là một Nhạc Bất Quần” thì ở Bắc California từ thập niên 90’s, tôi cũng đã công khai xưng tụng ông Vũ Văn Lộc là một Nhạc Bất Quần khi ông Vũ Văn Lộc cầm đầu các ông Ngô Đức Diễm của cơ quan VIVO, ông Hồ Quang Nhựt, Lại Đức Hùng (đã chết) lãnh đạo cái gọi là Liên Hội Người Việt Quốc Gia Bắc California, mỗi năm đều tổ chức Hột Tết mà ông Hồ Quang Nhựt đã công khai tuyên bố là “Hội Chợ Tết Lời Ăn Lỗ Chịu”.

Do việc xây đựng “Kỳ Đài trên cát” mà bốn ông này nổi tiếng là “tứ nhân bang” ở Bắc Cali cho đến khi Ban Đại Diện Cộng Đồng Việt Nam Bắc California ra đời.

Tôi đã có nhiều bài viết về chuyện ông Vũ Văn Lộc nịnh xăng, nổ sảng, dốt hay nói chữ của ông này.

Để nói về “chữ nghĩa của ông Vũ Văn Lộc”, xin mời độc giả đọc bài viết sau đây: “Cuối năm 2010, trong Đại hội Bất thường của Tập Thể Chiến sĩ VNCH/HN, ông Trần Thiện Khiêm, cựu Thủ Tướng VNCH, cựu Đại Tướng QLVNCH tuyên bố là “dù cộng sản hay không cộng sản thì Việt Cộng cũng là người yêu nước” và “mọi người nên góp ý với VC để họ sẽ sửa đổi chế độ trong cuộc Đại hội Đảng sắp tới”.

Lập tức, những âm thanh cuồng nộ của dư luận nổi lên khắp nơi về lời tuyên bố này của ông Trần Thiện Khiêm khiến cho tới nay cái gọi là Tập thể Chiến Sĩ VNCH/HN được coi như là một tử thi chưa mai táng!

Không ai nghĩ một người làm tới Thủ Tướng nước VNCH, làm tới Đại Tướng của QLVNCH như ông Trần Thiện Khiêm mà không biết đến câu:

“Bại binh chi tướng, bất khả ngôn dũng

Thất quốc chi đại phu, bất khả ngôn trí”

Điều chua xót nhất là vừa làm “bại binh chi Tướng” vừa làm “thất quốc chi đại phu”, ông lại nói lên những lời nói vô cùng khốn nạn, bỉ ổi, khốn nạn, bỉ ổi hơn cả ông “cố Tổng Thống”, “cố Đại Tướng” Dương Văn Minh, sau khi nài nỉ cố Tổng Thống Trần Văn Hương trao quyền để rồi “ông Tổng Thống thời cơ” này hàng giặc. Và sau đó hãnh diện tuyên bố: “Năm nay tôi 60 tuổi, rất hãnh diện là một công dân được đi bầu Quốc Hội của nước Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam”.

Trong khi mọi người vô cùng phẫn nộ trước lời tuyên bố làm nhục cả chế độ VNCH và QLVNCH của ông Trần Thiện Khiêm thì, có một ông cựu Đại Tá nhào ra thách thức dư luận.

Ông này là nhà văn cựu Đại Tá Giao Chỉ Vũ Văn Lộc. Ông ta viết bài “Chửi nữa đi em”, trong đó có đoạn thách thức dư luận như sau:

“…Bất cứ người nào ra nhận trách nhiệm đều có thể lãnh búa tạ. Cuộc đời binh nghiệp cũ được đưa ra bình luận. Ðời sống 35 năm qua cũng là cả vấn đề. Anh làm gì bấy lâu nay. Anh chạy trước thì có tội bỏ anh em. Anh ở tù thì có thể thiếu tư cách, có thể đã khiếp nhược

trước kẻ thù. Một cái tóc là một cái tội. Ở cái đất nước tự do này, chửi bới được hiến pháp bảo vệ trong tu chính án dân quyền. Và chửi thượng cấp ngày xưa là một cái thú vô cùng hấp dẫn. Phần lớn các bài báo và tham luận của anh em viết về quân đội thường đề cao chiến binh và mắng chửi tướng tá đã trở thành cái mốt rất thời thượng. Nhưng tôi cũng xin nói một lần để các bạn rõ. Các bạn liệt kê vô tội vạ danh sách tướng bẩn tướng sạch, tướng anh hùng tướng hèn nhát. Kể tội tá xấu tá đẹp, tá hiên ngang ở lại hay tá nhục nhã chạy làng, phần lớn đều không phải như vậy. Thành ngữ thấy vậy mà không phải vậy chính là hình ảnh của quân đội.

Khi phải nói lại cho thế hệ tương lai, ta có thể nói rằng, Chúng ta đang ở thời đại của người biết chuyện không nói. Kẻ nói nhiều lại là người không biết chuyện. Các bạn có giận thế hệ đàn anh xin vui lòng chửi bới toàn thể hàng tướng tá, để anh em chúng tôi cùng chia xẻ theo tình nghĩa huynh đệ chi binh. Nếu cứ tuyên dương hay lên án theo danh sách lếu láo chính là những lầm lẫn chết người. Quân đội nào cũng thế, có kẻ xấu người tốt. Nhưng đã cùng trong hàng ngũ, nếu không phải chính phạm làm mất nước thì ta cũng là tòng phạm. Nước mất nhà tan, dậu đổ bìm leo. Chửi nữa đi em. Các em chửi là đúng quá. Nhưng cần ghi nhận rằng tội của thế hệ đàn anh làm mất nước là quan trọng nhất. Còn tội chạy trước chạy sau, dốt nát, ăn chơi, ngậm miệng ăn tiền, ba cái lẻ tẻ đó chỉ là thứ yếu. Tập thể ngày nay chẳng qua cũng chỉ là di sản về già của cuộc binh đao. Chẳng khác gì ngày xưa quân đội cũng lẫn lộn cả người xấu kẻ tốt. Trong buổi hoàng hôn, anh em ta đã ngồi lại bên nhau. Nếu không làm nên cơm cháo gì, thì cũng nên ngồi lại cùng nghe thiên hạ chửi, hầu vơi được phần nào trách nhiệm tội lỗi với non sông.

Xin các bạn ngồi lui vào, dành cho tôi một chỗ hàng đầu. Chẳng phải vì tôi nhiều tội hơn anh em, chẳng qua mình đã phơi nắng nghe chửi hơn 30 năm, trở thành điếc không sợ súng. Chửi nữa đi em… May ra giúp các niên trưởng siêu thoát ngay trong cõi trần gian. Chửi nữa đi em…” (Hết trích).

Đã có nhiều người lên tiếng về chuyện “chơi nổi” này của ông nhà văn cựu Đại Tá Vũ Văn Lộc. Xin không nói lại.

*

Năm sau, ông ta lại tiếp tục chơi nổi, viết bài so sánh bà Trần Lệ Xuân với ông Nguyễn Cao Kỳ. Dĩ nhiên ở xứ sở tự do như Hoa Kỳ thì đây là cái quyền của ông nhà văn Đại Tá Giao Chỉ Vũ Văn Lộc. Điều tôi muốn nói ở đây là ông nhà văn Đại Tá Giao Chỉ có vẻ không được “liêm khiết trí năng” khi “dựa” vào một người khác để chửi “Đ.M.” ông Nguyễn Cao Kỳ! Chuyện này, nhiều năm trước đây ông đã làm một lần là dựa hơi cố giáo sư Hà Mai Phương, hết lời ca tụng ông này là “người tử tế” khi ông này qua đời, để mắng những người khác là “không tử tế”.

Viết về chính quyền khi ông Nguyễn Cao Kỳ lãnh đạo ông Giao Chỉ viết: “Trong giai đoạn này, chính quyền của ông đã để lại cho chiến tranh Việt Nam tấm hình tướng Loan bắn tên đặc công VC…”.

Điểu này, ông Giao Chỉ viết đúng, nếu không có chuyện khi ở Hội nghị Nhân quyền vào thập niên 90 ở Mạc Tư Khoa do bà Irina tổ chức, ông Vũ Văn Lộc đã cự nự với nhà văn Nguyễn Việt Nữ khi bà này đọc bài tham luận “Thư gửi quả phụ Bảy Lóp” để bênh vực Tướng Loan, và ông Vũ Văn Lộc đã gầm gừ: “Nếu có súng, tôi đã bắn nó (tức cố Thiếu Tướng Nguyễn Ngọc Loan)”.

Lặp lại điều này để công kích ông Nguyễn Cao Kỳ, ông Vũ Văn Lộc cho người ta thấy cái tâm địa nhỏ nhen của ông Vũ Văn Lộc mà thôi!

Cuối bài viết, ông nhà văn Đại Tá Vũ Văn Lộc viết:

“Ngày 30-4 lần thứ 36 đã qua rồi, lại sắp đến ngày quân lực tháng 6 năm 2011. Nhiều năm qua trên lưng đồi nón sắt phế thải, đàn em thấy chúng tôi nghênh ngang giữa đường nên thường chửi bậy. Mình biết mình tội lỗi cũng nhiều nên đành phải nhắc nhỡ: Chửi nữa đi em. Bây giờ tất cả đều gần đất xa trời, xin phê bình niên trưởng Kỳ một lần cho rõ ràng. Xin phép dùng ngôn ngữ của ông xếp cũ của tôi là trung tướng Dương Văn Đức khi phê bình VC trong trại tù.

Ai không biết thì hỏi anh em HO. Nhiều người biết là ông Đức mắng mỏ cộng sản ra sao để rồi bị chúng dứt điểm.

Ngày xưa, thời kỳ 50, có anh trung úy Bắc Kỳ ngồi hầu chuyện với Đại Tá Nam Kỳ Dương Văn Đức tại Phân Khu Sóc Trăng. Trong câu chuyện đời, nghe ông dùng ngôn ngữ với hàng họ dưới thắt lưng. Mở đầu chấm hết bằng tiếng Đan Mạch. Ông chết trong trại tù vì phê bình cộng sản bằng ngôn ngữ của ông. Đ.M. chơi ngon như vậy ông mới đích thực là niên trưởng của tôi” (Hết trích)

Xin hỏi nhỏ cựu Đại Tá Vũ Văn Lộc: Thế các vị Tướng lãnh khác (ngoài cựu Thiếu Tướng Nguyễn Cao Kỳ) trong QLVNCH không xài tiếng Đan Mạch – như cố Trung Tướng Dương Văn Đức thì không phải là niên trưởng của niên trưởng?

Mới đây, qua tố cáo của Nguyễn Thanh Tú thì “Đỗ Hoàng Điềm, đảng trưởng của băng đảng Việt Tân khai hữu thệ: Không Đông Tiến, không Kháng chiến, không đăng ký, không gây quỹ, không khai thuế và nhiều điều không nhớ, không biết” và “Ông Hoàng Cơ Minh và một số người khác đã tự sát khi đang trên đường du hành về Việt Nam”.

Ông Vũ Văn Lộc tỉnh bơ viết: “Hơn hai mươi năm trước, Giao Chỉ đã bày tỏ sự ngưỡng mộ đối với Võ Đại Tôn, Trần văn Bá và Hoàng Cơ Minh. Thân hữu nói rằng, ông quá cả tin nên dễ bị lừa . Đã xin thưa rằng, tôi muốn ngày nào cũng có người đến lừa tôi về chuyện xây dựng lại non sông. Hai mươi năm sau, thân hữu lại nói rằng, ông đã yêu lầm tướng cướp. Bèn trả lời rằng: “Tình yêu vốn mù quáng. Bây giờ đã già rồi, không thể thay đổi được nữa, đành xin chịi mù lòa để giữ lấy tình yêu”.

Viết bất chấp Lý trí, bất chấp Lẽ Phải, bất chấp Sự Thật như thế mới là “chữ nghĩa của ông Vũ Văn Lộc”

Chữ nghĩa của ông Nam Lộc so với chữ nghĩa của ông Vũ Văn Lộc chẳng có mùi mẽ gì.

Chữ nghĩa của ông Nam Lộc chỉ là chữ nghĩa của kẻ “chó cùng giứt giậu”, chỉ là chữ nghĩa chạy tội.

Chữ nghĩa của ông Vũ Văn Lộc mới là chữ nghĩa khi viết những lời “ca tụng” các vị Tướng lãnh QLVNCH đã chết theo thành trong ngày 30-4-1975 trở thành “bêu rếu”.

Chữ nghĩa của ông Vũ Văn Lộc mới là chữ nghĩa mạt sát người lính của QLVNCH đã thua cuộc chiến và không bao giờ đứng lên được nữa.

Chữ nghĩa của ông Nam Lộc còn nhiều cái thua xa chữ nghĩa của ông Vũ Văn Lộc.

Chắn chắn là như thế.

LÃO MÓC

By KBCHNTV

Nhả báo tự do là một người đang sống hải ngoại rời Việt Nam ngày 27/4/1975 và trở lại đất nước 10/9/2011 và thay đổi tầm nhìn. Nhưng tính cách làm báo với chủ trương tôn trọng sự thật nên tin tức của ông được chiếu cố bởi những người thích sự ngay thẳng.

Leave a Reply

Verified by MonsterInsights