Sat. Dec 2nd, 2023
Bolsa Thiên Hạ sự 19-11-2009

Phó Nhòm Bolsa

Tuần qua màn xiệc “Tập Thể” do bà bầu Thuấn đã “diễn” dở trên Việt Weekly trở thành chuyện diễu ăn khách hơn hề Hoài Linh. Nhiều bạn đọc gọi điện thoại với người viết “Thôi ông ơi tha cho bà ta đi, tôi nghiệp.” Tha thì tha nhưng ông bầu gánh Nguyễn Xuân Vinh có chịu “tha” (tha đây 2 nghĩa cũng có nghĩa vác lê lết như mèo tha chuột) không? Chính ông Vinh tuyển dụng bà ta vào Tập Thể với vai tuồng “Hội Gia Đình Quân Đội.” Tôi đâu có tuyển nhân viên cho Tập Thể đâu mà “tha” với “kéo”? Ông Nguyễn Xuân Vinh rời Việt Nam từ 1962 chắc quên hết cơ cấu quân đội nên tưởng Gia Đình Quân Đội cũng thuộc về quân số của Bộ Quốc Phòng chăng?

Màn hài kịch diễu dở bà Thuấn chưa hết thì tuần qua độc giả trên trên Việt Weekly lại được thưởng thức tiết hài “luật sư” với diễn viên “xuất sắc” số một Lê Công Tâm trong bài bản “Nói Cần Có Sách, Mách cần Có Chứng”. Theo tờ “quảng cáo” (flyer) trang 33, Việt Weekly số 46 phát hành 12/11/2009 thì người viết thấy cả gần chục điểm cười bể bụng. Người viết chỉ phân tích vài điểm cần “Nói Lại Cho Rõ”.

Trước hết cái gọi là “Nói Cần Có Sách, Mách Cần Có Chứng” người viết nhắn với “luật sư” Lê Công Tâm nhắc nhở Nghị viên Andrew Đỗ về cái vụ người viết ra Hội Đồng Thành Phố Garden Grove yêu cầu ông chứng minh cái “Nói Cần Có Sách, Mách cần Có Chứng” đấy nhé. Người viết là cư dân Garden Grove yêu cầu ông Nghị giải quyết, ông không giải quyết. Ngược lại, ông Nghị với cánh tay dài thườn thượt lên tận San Jose đòi làm sáng tỏ vụ du sinh họ Hồ. Cái này mới là dzô diên. Một bà Giám Sát Viên quận Cam, một ông Nghị Viên Garden Grove chuyện nhà không lo đi lo chuyện hàng xóm. Người ta lập cơ cấu điạ phương để quý vị tập trung thời giờ giải quyết chuyện điạ phương. Khi không hưởn thì giờ, rỗi hơi đi lo chuyện điạ phương cách xa vài trăm dặm đường. Nếu làm dân cử tiểu bang thì còn có lý, đằng này chỉ là dân cử tại điạ phương nhỏ mà đòi leo sang hàng rào hàng xóm xen chuyện nội bộ thật dzô diên. Ông Nghị viên họ Đỗ vẫn còn nợ tôi một lời xin lỗi chưa trả. Đừng để tôi “lỡ may ra chó ngáp phải ruồi” đắc cử nghị viên ngồi chung với ông mà chưa xin lỗi thì kỳ cục lắm. Nghị Đỗ có cần tôi “hành quân” ra HĐ/TPGG lần nữa không?

Trở lài bài phỏng vấn “Nói Lại Cho Rõ” của Đoàn Trọng tạo điều kiện cho ông Lê Công Tâm cũng xêm xêm như bài “Nói Lại Cho Rõ” của Việt Herald Daily News. Đọc bài phỏng vấn và phóng ảnh độc giả thấy ngay là ông Lê Công Tâm muốn “Nói Lại Cho Rõ” với dư luận ông là luật sư thật. Không phải là luật sự đóng mở ngoặc kép như cựu thẩm phán Nguyễn Cần nói. Trước hết tại sao người viết lại bảo bài phỏng vấn là “Nói Lại Cho Rõ”. Thật ra khi thấy tác giả bài phỏng vấn là Đoàn Trọng, người viết nghĩ ngay lại là chuyện tối thui thui rùi. Vì nếu Đoàn Trọng phỏng vấn Lê Công Tâm về chuyện lời tuyên bố đi vào lịch sử đấu tranh Bolsa của Ngô Kỷ trong vũ biểu tình nhật báo Người Việt và đã được Lưỡng Vân đả Cậu Cóc trên đài “Thánh Gióng” về 2 tấm hình Đỗ Ngọc Yến là hợp tình hợp lý hơn là tạo điều kiện cho ông Lê Công Tâm để: “Tôi là luật sư bởi vì ….” Người viết chưa thấy các luật sư Việt và Mỹ trong cộng đồng Việt Nam phải “thề thốt” tôi là luật sư vì … cái này hoặc cái kia. Thôi thì có gì viết nấy, đọc thấy sao viết vậy. Người ta cung cấp đạn “miễn phí” thì mình cứ tập tác xạ no star where. Cám ơn Đoàn Trọng và Lê Công Tâm cung cấp cho tôi đề tài viết tuần này. Nhưng đừng quên chuyện “2 tấm hình” cũng cần nói lại cho rõ.

Cái khôi hài nhất là 2 phóng ảnh bản Anh và Việt ngữ. Đọc xong bản Anh và Việt ngữ tôi không thấy chỗ nào nói ông Lê Công Tâm là luật sư. Kết luận: giấy chứng nhận đủ điều kiện để đi thi lấy bằng luật sư chưa phải là giấy phép hành nghề luật sư. Đọc báo OC Register hằng ngày vẫn thấy thỉnh thoảng có vài ông “coi trời bằng vung” về tội giả dạng luật sư. Người viết lập lại “đủ điều kiện để thi luật sư, dược sĩ hay bác sĩ; thi không đậu hay không thi cũng chưa có quyền hành nghề và được gọi là luật sư.”

Câu phụ đề Việt ngữ nguyên văn dưới phóng ảnh: “Hai tài liệu LS Lê Công Tâm muốn chứng minh cho nhà báo Lữ Giang thấy ông là luật sư thực thụ có bằng hành nghề rõ ràng” lại là chuyện không cần chứng minh. Trong phần phỏng vấn, ông Lê Công Tâm xác nhận ông Lữ Giang tức thẩm phán Nguyễn Cần tại Việt Nam trước năm 1975. Như vậy ông Nguyễn Cần biết rõ Lê Công Tâm là luật sư hay “luật sư”, vì tổng số luật sư cũng không có nhiều đến nỗi không nhớ nổi. Vì biết rõ “luật sư” nên ông Nguyễn Cần mới bảo ông Lê Công Tâm là luật sư đóng ngoặc kép.

Một bức hình khác ông Lê Công Tâm mặc áo “trạng sư” với lời chú” “Ảnh LS Lê Công Tâm chụp năm 1970, khi đang hành nghề luật sư cho văn phòng luật sư Nguyễn Ngọc San, Luật sư đoàn Sài Gòn.” Người viết nghĩ rằng câu viết đúng phải là “đang hành nghề luật sư tập sự” đúng hơn.

Màn hài kịch thứ hai mới thật buồn cười “pể pụng” khi ông Lê Công Tâm trả lời: “Trong hội ai cũng gọi tôi là luật sư, chỉ có anh Nguyễn Cần không hiểu vì cớ gì lại để hai chữ luật sư vào trong ngoặc kép buồn cười như vậy.” Buồn cười thiệt, buồn cười “pể pụng” làm ngộ muốn chít luôn. Vì các vị luật sư trong Hội ái hữu luật sư đoàn miền nam California có gọi ông Lê Công tâm là luật sư thì không có nghĩa ông Lê Công Tâm là luật sư không có ngoặc kép. Chỉ có State Bar mới có thẩm quyền xác định sau một kỳ thi sát hạch. Thứ hai họ gọi ông là luật sư vì họ biết ông ham danh thích “chức vụ không có thật” nên họ gọi cho ông vui lòng. “Lời nói không mất tiền mua, Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau.” Chưa kể khi không có người “tình nguyện” làm công việc chạy giấy (TTK) cho tổ chức miễn phí mà lại thích được gọi là luật sư thì thôi ban phát miễn phí 2 chữ “luật sư” cho đương sự hài lòng để làm việc “tốt” cũng no star where. Một cái bằng làm nails thi cũng còn khó khăn, trầy da tróc vẩy đừng nói chi đến luật sư. Chưa có bằng hàn h nghề chưa phải là luật sư. Period.

Nói chuyện có bằng cấp người viết nhớ chuyện trước năm 1975 có người bạn gặp lại trong quân đội mang cấp bậc Trung sĩ. Hỏi ra tại sao không đi sĩ quan mà lại đi Trung sĩ. Anh ta trả lời thi tú tài 4 lần rớt cả 4 thì lấy bằng đâu mà đi Thủ Đức. Như vậy có thư xác nhận đủ diều kiện đi thi lấy bằng từ năm 1982 mà không thi lấy bằng lẽ dĩ nhiên vẫn là trung sĩ “luật sư” chưa thể là luật sư và được gọi là sĩ quan luật sư, trừ Hội ái hữu luật sư đoàn nam California. Nếu hỏi một trong 2 người Nguyễn Cần và Lê Công Tâm phải có một người nói láo. Người viết dù không có cảm tình với ông Nguyễn Cần, nhưng vẫn tin ông Nguyễn Cần nói đúng 2 chữ “luật sư” trong ngoặc kép.

Dzăng Bút Việt Nam Hải Ngoại

Câu chuyện “Dzăng Bút” Việt Nam Hải Ngoại là chuyện dài nhân dân tự vận kéo dài nhiều năm. Tưởng yên mà vẫn lại chưa yên, cuối năm 2009 sóng gió ba đào lại nổi lên. Vì những đống rác to lớn không người xúc đổ nên nhiều người văn bút “bẻ bút” dùng keyboard không thèm xin làm hội viên Văn Bút nữa. Người viết định không viết vì chuyện xảy ra tại điạ đầu giới tuyến miền Đông, nhưng vì có liên quan đến Bolsa bởi một bài viết của văn hữu Trần Thy Vân, chủ tịch Trung Tâm Văn Bút Tây Nam Hoa Hoa Kỳ.

Câu chuyện xảy ra từ nguyên nhân đài truyền hình Việt Nam Hải Ngoại (VNHN) của ông Ngô Ngọc Hùng em bà Ngô Thị Hiền. Khi ông Nguyễn Đăng Tuấn, chủ tịch VBVNHN lên tiếng “cổ võ” cho tiệc kỷ niệm 12 năm thành lập đài VNHN thì câu chuyện bùng lên. Vì hiện nay các cộng sự viên của VNHN như các ông Hồng Phúc Lê Hồng Long chủ báo Ngày Nay (Wichita, KS), Đoàn Trọng Hiếu và Huy Tâm (Buồn Vui Đời Lính), mục sư Huỳnh Quốc Bình (Seattle)…v…v… đã không còn cộng tác và tố cáo Ban Giám Đốc gồm có Ngô Ngọc Hùng, Dương Văn Hiệp & Lưu Ngọc Lệ (2 vợ chồng) đã có những âm mưu mở văn phòng đại diện tại VN, tiếp xúc với đại diện csVN tại Ba Lan và tiếp đãi tại tư gia của Hiệp-Lệ tiệc sinh nhật là Nguyễn Tuệ Sỹ (Đệm Tam Tham Tán, Tòa Đại Sứ VC tại Hoa Thịnh Đốn.) Câu chuyện khá dài và nhiều chi tiết không nằm trong chủ đề bài viết hôm nay. Độc giả có thể theo dõi toàn bộ các bài viết, thư từ, audio và video tại điạ chỉ website:
http://kbchaingoai.iboards.us/viewtopic.php?t=497 .

Nguyễn Đăng Tuấn là người trong Văn Bút khá lâu. Nhưng bất ngờ “được” ông Trần Thy Vân gửi e-mail dán nhãn hiệu cao đơn hoàn tán “Chó Nhảy Bàn Độc” trong tuần qua. Người viết không bênh Văn Bút Trần Thy Vân vì anh là Biệt Động Quân mà là vì anh dán nhãn hiệu đúng y boong. Ông NĐT đắc cử chủ tịch văn bút này nhờ cái “lòng” thối chí của các hội viên Văn Bút chân chính không ai muốn ra ứng cử chức chủ tịch sau khi nhà văn Sơn Tùng mãn nhiệm kỳ. Có 2 vấn đề làm nhiều người thắc mắc: 1. Ông Sơn Tùng thay đổi điều lệ cho bầu bằng thơ (e-mail ?) để giảm bớt gánh nặng tổ chức Đại Hội cho ban tổ chức và tiền bạc hội viên vbề tham dự? (Người viết nghĩ mấy năm mới bầu có lẽ anh em văn bút cũng mong có dịp gặp mặt hàn huyên.) 2. Nguyễn Đăng Tuấn ra ứng cử với một đối thủ là một tân hội viên (dược sĩ mới viết một cuốn sách duy nhất) đa số nhiều người chưa biết mặt và cũng chưa biết sách. Do đó kết quả một người hoạt động lâu năm trong Văn Bút, “xông xáo” như Nguyễn Đăng Tuấn nắm chắc phần thắng trong tay.

Chuyện làm chủ tịch hay không chẳng có gì cần phải “Nói Lại Cho Rõ” nhưng ông nhà văn chủ tịch này làm 2 hành động rất là lố lăng gây ra tranh cãi khiến VB Trần Thy Vân phải dán nhãn cao đơn hoàn tán cho NĐT. Trước hết hiện nay đa số dư luận đang tẩy chay đài truyền hình VNHN vì lý do trên thì ông VB NĐT ra thông báo mời anh em văn bút đến tham dự tiệc kỷ niệm 12 năm thành lập đài VNHN và khuyến khích (dụ khị) các văn hữu tự do mang tác phẩm đến bày hàng “On Sale.” VB NĐT sợ không có người đến “ủng hộ” VNHN đang trên đà có triển vọng sa xuống điạ ngục vì tiền chi phí của đài do cộng đồng người đóng góp bị cắt giảm. Khi người Việt tắt truyền hình không xem thì chính quyền csVN có thèm tiếp hơi “bơm ông Washington” nữa không? Không lẽ BGĐ ngồi nhà do-it-yourself chương trình của mình? VB Nguyễn Đăng Tuấn đăng là một cộng tác viên với VNHN, và có một chương trình “ham nói”. Thay vì đi xuôi theo các đồng nghiệp “bất hợp tác” thì lại đi ngược về phía ông Nguyễn Tường Thược, chủ tịch cộng đồng New Jersey (Người viết sẽ có bài viết về nhóm các ông “Tổng Thống” miền Đông Bắc đang yểm trợ VNHN,) để làm nghề rao hàng bán thuốc dán made in VNHN.

Ông Tuấn nghĩ rằng “tâm lý” các nhà văn ai cũng muốn tác phẩm của mình được phổ biến. Chất đống trong garage cũng hoá mọt, “on sale” được đồng nào hay đồng nấy. Không đủ tiền cho phu nhân đi St. John thì đi Nortrom cũng được mà lại còn được người đời biết đến khả năng văn chương. Tại Việt Nam trước 1975 được trở thành hội viên văn bút là một hãnh diện vì tất cả đều xứng đáng về cả phẩm (nội dung) đến lượng (tác phẩm.) Tại hải ngoại vì VC trong nước không được là thành viên văn bút quốc tế nên Văn Bút VNCH lưu vong được VB Quốc Tế công nhận. Nhưng hội viên ngày càng mai một theo thời gian, những cây viết cổ thụ nổi danh hầu như không “Tạ Từ trong đêm” thì cũng “Tạ Từ trong ngày”, nhân tài hải ngoại phút chốc rơi rụng hàng loạt như lá cây phong Gia Nã Đại vào mùa thu. Cần tuyển gấp điều kiện dễ dàng: 1. Viết một cuốn “văn bút” tự truyện cũng được, không bán được cũng no star where; 2. Bầu cho tao trong đại hội kế tiếp. Thế là trở thành hội viên văn bút. “Từ đó em buồn” Văn Bút có thêm chữ “dê” (G) đằng sau chữ “VĂN”. Văn mà không DÊ thì chưa phải là văn bút. Thật là điều giản dị: “Nếu có điều gì giản dị thì “eo ôi” đó là Văn Bút chúng ta” (Nhạc phẩm Điều Giản Dị.)

Lẽ dĩ nhiên trong cái văn bút “Thượng Vàng Hạ Cám và Vàng Thau Lẫn Lộn” vẫn còn có vàng cho nên một trận chiến “văng bút” đã xảy ra giữa các nhà văn Văn Bút “Vàng” và “Thau.” Tất cả những vũ khí “đạn bắn bằng miệng” được xử dụng tối đa, có gì xài nấy. Cho tới tuần qua một e-mail gửi cho một vi hữu cựu Trung Tá Matthew Trần, ông chủ tịch VB/NĐT đã xổ nho “ĐM mày Matthew Trần”. Hình như các nhà văn không “tăm tiếng” thích được có “tiếng tăm” thường xính dùng “văn chương du đảng” để trở thành “đại văn hào”. Bolsa đã có ông đại văn hào “Bolsa có gì lạ không em?” Nay VBVNHN lại có thêm ông chủ tịch “ĐM có gì lạ không em?” chắc là văn hóa Việt Nam đang đà trên đường phát triển văn chương Chợ cá Trần Quốc Toản, văn hóa chợ Cầu Ông Lãnh và văn bút bến xe đò An Đông. Các vị cựu chủ tịch Văn Bút như bà Minh Đức Hoài Trinh, Viên Linh, Sơn Tùng …v…v… quý vị không lẽ ngồi yên chấp nhận “văn bút ngày nay tệ thế ư?”

Nam ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng làm cộng đồng chia rẽ?

Ca sĩ Top Hit của Việt Nam, người nổi tiếng vì lời phát biểu hơn là tài nghệ gào thét là Đàm Vĩnh Hưng lại xuất hiện. Lần này không phải anh được khán giả ái mộ mà là cộng đồng “dàn chào” biểu tình chống đối. Anh này từng chê ca sĩ hải ngoại tài nghệ “xuống cấp,” bạn nhạc không có “chất lượng cao”. Có một dạo các nghệ sĩ hải ngoại lên án và tẩy chay không thèm hát chung. Anh giận chê “kiều bào” hải ngoại chưa có trình độ thưởng thức và không thèm ra hải ngoại hát nữa. Chờ thời gian nguôi ngoai là “liều thuốc bổ” để sự xúc động lắng diụ, anh chàng “nhổ” (không thèm đem tài nghệ trình diễn cho dân hải ngoại) và “liếm” lại qua những buổi trình diễn khởi đầu từ Dallas, Texas trong tuần lễ Tạ Ơn sau đó là Nam California và Seattle và vài nơi khác.

Tại Dallas chủ tịch cộng đồng Thái Hóa Tố cũng là giám đốc một chương trình phát thanh và một tờ báo điạ phương cùng ký tên ông Nguyễn Xuân Hùng, chủ tịch Chủ Tịch/CĐNVQG Hạt Tarran, phối hợp với các tổ chức Cựu Quân Nhân của các quân binh chủng VNCH tại Dallas tổ chức biểu tình; Ngày Giờ và Địa Điểm : Lúc 6:00 giờ chiều, ngày 28-11-2009, tại Special Events Center, địa chỉ 4999 Naaman Forest Blvd. Garland, TX 75040-2734. Ban tổ chức cung cấp thực phẩm, nước giải khát và phương tiện chuyên chở. Cuộc biểu tình nhắm chống lại sự trình diễn của Đàm Vĩnh Hưng và một số ca sĩ trong nước.

Chuyện chống Đàm Vĩnh Hưng của cộng đồng Dallas là chuyện không ngạc nhiên. Điều ngạc nhiên là trong khi Seattle cũng đang chuẩn bị thành lập Ban Tổ Chức chống Đại Nhạc Hội có sự xuất hiện của Đàm Vĩnh Hưng thì tại Nam California một đài phát thanh mệnh danh là thành trì chống cộng từ trước đến nay là đài Sài Gòn nho nhỏ xinh xinh lại có một quảng cáo nghe không lọt lỗ tai. Thông báo không những quảng cáo cho ĐNH Đàm Vĩnh Hưng lại còn “yểm trợ” thêm bằng cách “Tình Cho Không Biếu Không” nào là free tuần báo Sóng Việt (Việt Tide), bớt lê phí Tinh Thần Việt (Hồn Việt TV.) Không lẽ tờ Việt Tide và Hồn Việt TV bị ế độ đến nỗi phải nương tựa vào ca sĩ VC trong nước để sống? Một quảng cáo sống thêm được bao nhiêu giờ? Từ ngày giáo sư Lê Tinh Thông sugar you, you go – sugar me, me go thì lập trường của cái Sàigon nhỏ có vẻ sao sao ấy. Bà Đỗ Thị Thuấn tức Bút Vàng là dì của bà Tổng Giám Đốc tức con gái nhà văn Nhật Tiến điều tra giùm xem có “Việt gian” NPH cộng tác không? Tờ Việt Tide ấn bản Houston còn đăng nguyên trang quảng cáo bìa sau một doanh gia điạ ốc từng đó tiếp đón Nguyễn Tấn Dũng tại Houston. Các ca nhạc sĩ Nam Cali cũng vậy không lẽ hết tự ái và không thèm chống đối để được hi vọng hát ké với ĐVH kiếm chút cháo thừa canh cặn?

Blosa quả là nhiều chuyện thiên hạ sự và không chuyện nào giống chuyện nào, nhưng tất cả hình như đều là chuyện sao y bản chánh từ một “nhà sản xuất”.

By KBCHNTV

Nhả báo tự do là một người đang sống hải ngoại rời Việt Nam ngày 27/4/1975 và trở lại đất nước 10/9/2011 và thay đổi tầm nhìn. Nhưng tính cách làm báo với chủ trương tôn trọng sự thật nên tin tức của ông được chiếu cố bởi những người thích sự ngay thẳng.

Leave a Reply

Verified by MonsterInsights